
Góc biếm họa số 9 (2025)

Trên lưng núi, nơi gió chạm vào trời
bản mây nằm ngủ quên trong sương trắng
Những đứa trẻ chân trần chạy trên đá
mắt sáng như ngọn lửa trong đêm lạnh
Chúng cười vang
tiếng cười lan qua vách đá
theo gió trôi đi, hoà vào thung lũng xa xôi
Chúng chẳng cần nhiều
một chiếc lá rừng, một cành cây khô
đã đủ thành trò chơi bất tận
Những đứa trẻ bản mây
lớn lên cùng nắng, cùng mưa
tay nhỏ nắm chặt những giấc mơ xanh
dẫu biết rằng chân trời xa lắm
Chúng hát bài ca của núi
bằng tiếng gọi của tự do
bằng niềm tin của những ngày chưa biết mỏi
Mỗi bước chân nhỏ
đều in dấu trên con đường đá tai mèo
nơi ngày mai chẳng bao giờ là dễ dàng
Những đứa trẻ bản mây
dẫu áo vá nhiều hơn đường chỉ
dẫu cơm trắng là giấc mơ xa xỉ
vẫn nhìn trời cao mà cười rạng rỡ
vì chúng có cả bầu trời trong đôi mắt ngây thơ
Bản mây
chôn tuổi thơ chúng trong lòng núi
nhưng gửi những giấc mơ chúng đi xa
xa mãi, đến những chân trời
không có đá và sương.
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...